Pages

Friday, April 12, 2013

26 tuổi sống lay lắt khi lương chỉ 3 triệu đồng


Sự nghiệp của tôi là một con số 0. Không người yêu, lại nợ nần, kinh tế gia đình khó khăn... Tôi phải làm sao đây?
>> Cuộc đời luôn có thể làm lại từ đầu

Tôi 26 tuổi, độc thân, đang học liên thông đại học chuyên ngành xây dựng tại quận 9, TP HCM.
Tôi xuống Sài Gòn vừa học vừa làm đã được 6 năm. Công việc hiện tại của tôi là thi công đường nước, một việc làm không đúng chuyên ngành, không có tương lai. Công ty thì làm 1 tháng trả lương có nửa tháng. Thu nhập của tôi 1 tháng chỉ khoảng từ 3 đến 3,8 triệu nhưng phải chi rất nhiều thứ: xăng xe, điện thoại, tiền ăn, tiền nhà, học phí, sách vở…. Nói chung, tôi luôn trong tình trạng thiếu tiền và hiện tại cũng đang nợ bạn bè số tiền khá lớn.
Trong gia đình, tôi là người duy nhất học cao. Tôi còn 2 chị, 1 anh trai và mẹ già đang ở quê làm vườn. Tôi biết gia đình đặt rất nhiều kì vọng vào mình. Tôi cũng hiểu trách nhiệm của tôi là sau này phải lo cho 2 chị, vì nếu không có các chị thì tôi đã không được như hôm nay.
Về quan hệ bạn bè, tôi có nhiều bạn bè yêu mến và giúp đỡ rất nhiệt tình, luôn bên cạnh và động viên khi khó khăn, nhưng cũng có nhiều đứa bạn tệ vô cùng.
Về tình yêu, cũng là hai chữ “thất bại”. Tôi đã cố gắng để xây dựng một tình yêu đẹp, nhưng những cố gắng của tôi chỉ nhận được sự hờ hững và vô tâm. Tôi đã hy sinh vì người ấy rất nhiều. Nhưng người ấy, khi cần sự giúp đỡ của tôi thì lấp lửng chuyện tình yêu, còn khi xong rồi thì chia tay chóng vánh không một lời giải thích...
Tôi viết những tâm sự này ra đây, không phải để than nghèo kể khổ. Tôi cũng biết chẳng ai có thể giúp mình trừ bản thân mình ra.
Tôi cũng hiểu vẫn còn nhiều người khó khăn gấp trăm lần mình nhưng họ vẫn sống tốt, nhưng nhiều lúc tôi vẫn thấy bi quan quá.
26 tuổi, dở dang bằng cấp. Sự nghiệp là một con số 0. Không người yêu, lại nợ nần, kinh tế gia đình khó khăn. Anh trai thì trái tính trái nết, nhiều lúc quậy phá ở nhà làm tôi không thể nào yên tâm được.
Đôi lúc tôi ước có thể chia mình thành ba người, 1 về nhà làm chỗ dựa cho chị và mẹ, 1 tiếp tục việc học, 1 đi làm cày cuốc kiếm tiền trả nợ.
Nhiều lúc đi học mà trong túi chỉ có 10 ngàn đồng. Tôi hoang mang lo lắng, không biết có ra được trường, rồi ra trường liệu có xin được việc? Nhiều lúc tôi chỉ muốn bỏ học để đi làm kiếm tiền.
Tôi cũng dự tính làm một cái gì đó đột biến (như kinh doanh chẳng hạn) chứ sống lay lắt vầy mãi cũng chán. Tôi không sợ cực khổ, nhưng lại không có tiền và không biết phải bắt đầu từ đâu đây?

 
Nguyễn Văn Sơn

No comments:

Post a Comment